Chọn bác ấy là đúng thôi vì bác được tôi nhiệt thành ủng hộ. Dù tôi chỉ là một người nhưng sự thật thì tôi đại diện nhiều người rất linh thiêng. Tuy chưa gặp bác lần nào nhưng sự tình cờ tôi ủng hộ bác cả 2 tay. Cụ thể là đây:
Bác sinh ngày mười bốn tháng tư, còn tôi sinh ngày mười tư tháng bốn
Ngày bác sinh ấy là ngày dương lịch, còn tôi thì tính theo ngày âm lịch sinh ra
Tôi hơn bác vì ngày đó rất linh thiêng - Khắp nơi nơi chào mừng ngày Phật đản
Tôi kém bác vì thuở bác ra đời, thì tôi còn là hạt bụi chốn nhân gian.
Bác sinh vào năm bốn mươi tư, còn năm nay tôi sẽ sang bốn mươi tư tuổi
Bác năm nay sắp tròn bẩy mươi hai tuổi, còn tôi thì sinh vào năm một chín bảy hai.
Bác đứng đầu đảng ta, còn tôi thì phát tâm xây một ngôi miếu nhỏ
Bác có thể ban hành mệnh lệnh, còn tôi thì có thể cầu được ước mơ.
Bác đứng ở vị trí cao, còn tôi đứng trên Đỉnh Núi tầm tầm
Bác có thể hiểu lòng người, còn tôi có thể nhìn được cả lòng người với thế gian.
Quê bác ở Đông Anh, còn bố tôi ở ngay Sóc Sơn kề cận
Quê bác có tường thành Cổ Loa quanh co kỳ lạ
Còn quê tôi có Đỉnh Phù Linh thường nhật lạ kỳ
Quê bác có bảo bối của Thần Kim Quy
Còn quê tôi Thánh Gióng bay lên sau khi dẹp xong giặc lạ
Quê bác có giếng Mỵ Châu - Trọng Thủy
Còn quê tôi thì có chuyện tình chung thủy ở Núi Đôi.
Tôi và bác cùng sinh ra
Ở hai vùng kề nhau ngoại ô thành Hà Nội
Nay chúng ta đều thành người Hà Nội
Quê bác có tường thành Cổ Loa quanh co kỳ lạ
Còn quê tôi có Đỉnh Phù Linh thường nhật lạ kỳ
Quê bác có bảo bối của Thần Kim Quy
Còn quê tôi Thánh Gióng bay lên sau khi dẹp xong giặc lạ
Quê bác có giếng Mỵ Châu - Trọng Thủy
Còn quê tôi thì có chuyện tình chung thủy ở Núi Đôi.
Tôi và bác cùng sinh ra
Ở hai vùng kề nhau ngoại ô thành Hà Nội
Nay chúng ta đều thành người Hà Nội
Nhưng tôi lại được mẹ sinh ở Đông Anh.
Ngày ấy máy bay B52
Cứ nhằm trời Hà Nội quần thảo
Mẹ bế bụng bầu đưa tôi về lánh nạn
Ở làng Vĩnh Ngọc huyện Đông Anh.
Thôn ấy là Vĩnh Thanh
Thôn ấy là Vĩnh Thanh
Tình cờ Nhà Hộ sinh A
Các y bác sĩ cũng về đây tránh đạn
Đến khi mẹ trở dạ
Thì họ đỡ tôi ra.
Bình thường nếu chẳng đi xa
Sơ tán về đây mà tình cờ hội ngộ
Thì tôi cũng được sinh ra ở chính Nhà Hộ sinh này
Nếu như còn ở Hà Nội
Nếu như mà người Mỹ chẳng bỏ bom
Bởi vì nhà tôi ở phố Trần Quốc Toản
Các y bác sĩ cũng về đây tránh đạn
Đến khi mẹ trở dạ
Thì họ đỡ tôi ra.
Bình thường nếu chẳng đi xa
Sơ tán về đây mà tình cờ hội ngộ
Thì tôi cũng được sinh ra ở chính Nhà Hộ sinh này
Nếu như còn ở Hà Nội
Nếu như mà người Mỹ chẳng bỏ bom
Bởi vì nhà tôi ở phố Trần Quốc Toản
Phường Quang Trung Quận Hòan Kiếm địa bàn
Hồ Thuyền Quang (Hồ Ha-le bây giờ)
Là tên phố có ngôi nhà nay bác ở...
"Đông A âm vị nhi thuyền"
Đồng tâm Đông Hội thuộc miền Đông Anh
Sấm đời viết cả chữ A
Là nơi sơ tán thành ra cùng làng
Đông A sắc nét huy hoàng
Bỉnh Khiêm tự trọng thanh nhàn tôn vinh.
Nhỏ là ngôn ngữ tươi xinh
Trời Nam một cõi đinh ninh tựu bền
Đời không lụy chữ kim tiền
Thì tôi trọng nghĩa chọn liền người ngay.
Người thì có nọ có kia
Bác thì cũng vậy có khi còn tồi
Trước đây có lúc xa rời
Người hư được thể nảy nòi sinh ra
Bây giờ mà bác buông tay
Thì hồn thác tủi Bá Thanh hiện về
Lời tin ráo riết bao điều
Khôn ngoan người níu cánh diều chao nghiêng.
Hồn thiêng sông núi khắp miền
Tri ân oan trái nhu mì thác thay
Ở nơi chín suối an bài
Cho vơi nghiệt ngã oan sai hài lòng
Giờ thôi chẳng lòng vòng
Để mà bác hiểu tấm lòng của tôi
Vì đời vì nghĩa cả thôi
Chẳng vì ghét bỏ một đôi đũa thừa
Nặng nề tấn tới khó dừng
Thảnh thơi thì mới sinh hùng sinh anh
Mấy lời đừng bảo lanh chanh
Bởi vì tôi hiểu chữ danh ở đời
ĐỈNH kia sắp bởi ông trời
CAO trèo ngã ngựa chẳng đời nào mong.....
Bác còn lắm việc chưa xong
Lỗi đời đã đẩy trên non một thuyền
Hà Tây quê lụa dịu hiền
Gọi tên Suối Ngọc cửu tuyền Thánh Thiên
Hai Bà trước đà hóa Tiên
Đòi về chốn cũ ở trên Thạch bàn
Sinh thời Thạch thất thôn quê
Địa linh nhân kiệt chẳng mê nội thành
Rừng hoang núi hẻm đất lành
Nhập nhằng tách nhập loằng ngoằng khiến chi
Ở lại đừng có tránh đi
Không thì lắm chuyện thị phi để đời
Thế gian miệng lưỡi muôn người
Đừng để oán hận ngàn đời gọi tên...
Trọng người, Trọng nghĩa, Trọng Tiên
Ấy là tất cả thiêng liêng tình trần
Ai mà hiểu nghĩa ân cần
Đọc thơ ngẫm cả đôi vần bác tôi..........
ATVN
HN 12/1/2016
________
Hồ Thuyền Quang (Hồ Ha-le bây giờ)
Là tên phố có ngôi nhà nay bác ở...
"Đông A âm vị nhi thuyền"
Đồng tâm Đông Hội thuộc miền Đông Anh
Sấm đời viết cả chữ A
Là nơi sơ tán thành ra cùng làng
Đông A sắc nét huy hoàng
Bỉnh Khiêm tự trọng thanh nhàn tôn vinh.
Nhỏ là ngôn ngữ tươi xinh
Trời Nam một cõi đinh ninh tựu bền
Đời không lụy chữ kim tiền
Thì tôi trọng nghĩa chọn liền người ngay.
Người thì có nọ có kia
Bác thì cũng vậy có khi còn tồi
Trước đây có lúc xa rời
Người hư được thể nảy nòi sinh ra
Bây giờ mà bác buông tay
Thì hồn thác tủi Bá Thanh hiện về
Lời tin ráo riết bao điều
Khôn ngoan người níu cánh diều chao nghiêng.
Hồn thiêng sông núi khắp miền
Tri ân oan trái nhu mì thác thay
Ở nơi chín suối an bài
Cho vơi nghiệt ngã oan sai hài lòng
Giờ thôi chẳng lòng vòng
Để mà bác hiểu tấm lòng của tôi
Vì đời vì nghĩa cả thôi
Chẳng vì ghét bỏ một đôi đũa thừa
Nặng nề tấn tới khó dừng
Thảnh thơi thì mới sinh hùng sinh anh
Mấy lời đừng bảo lanh chanh
Bởi vì tôi hiểu chữ danh ở đời
ĐỈNH kia sắp bởi ông trời
CAO trèo ngã ngựa chẳng đời nào mong.....
Bác còn lắm việc chưa xong
Lỗi đời đã đẩy trên non một thuyền
Hà Tây quê lụa dịu hiền
Gọi tên Suối Ngọc cửu tuyền Thánh Thiên
Hai Bà trước đà hóa Tiên
Đòi về chốn cũ ở trên Thạch bàn
Sinh thời Thạch thất thôn quê
Địa linh nhân kiệt chẳng mê nội thành
Rừng hoang núi hẻm đất lành
Nhập nhằng tách nhập loằng ngoằng khiến chi
Ở lại đừng có tránh đi
Không thì lắm chuyện thị phi để đời
Thế gian miệng lưỡi muôn người
Đừng để oán hận ngàn đời gọi tên...
Trọng người, Trọng nghĩa, Trọng Tiên
Ấy là tất cả thiêng liêng tình trần
Ai mà hiểu nghĩa ân cần
Đọc thơ ngẫm cả đôi vần bác tôi..........
ATVN
HN 12/1/2016
________
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét